anh say roi

anh say roi
a dzo wa'''''''''

xem tui na````````````````

xem tui na````````````````
du`ng ca~n tui nhaaaaaaaaaaa

a nho' e nhiu`````````` la'm

a nho' e nhiu`````````` la'm
con````````````` e thi``````````` ko? kaaaaaaaaaaaaaaaaa

e ve` nhaaaaa aaaaaaaaaaa

e ve` nhaaaaa aaaaaaaaaaa
nho''''''' e nhiu`````````` lam'''''

ca~ nha```````` 12a4 na`````````````

ca~ nha```````` 12a4 na`````````````
zui lam ha

e iuuuuuuuuuu aaaaaaaaaaa

e iuuuuuuuuuu aaaaaaaaaaa
de~ a xi nghi~ lai kkkkkkaaaaaaaaaaaaa

hanh phu'c wa' ha~~~~~~~~```

hanh phu'c wa' ha~~~~~~~~```
anh cu`ng zay

ko noi ne^n lo*`j luo^n

ko noi ne^n lo*`j luo^n
cuoi`````````` mi~m chi nua~ kia```````````

nho ''''''' wa '''''''''''''

nho ''''''' wa '''''''''''''
cuoi```````````` kia`````````````````

la`m duye^n kiaaa

la`m duye^n kiaaa
nhi nhanh wa//////////

troiiiiiiiii oiiiiiiiiiii

troiiiiiiiii oiiiiiiiiiii
cu*/u em voi*/j

ko cho co^ ve^` luo^n

ko cho co^ ve^` luo^n
luu luye^'n wa///////////

chi bik cuoi` thoi

chi bik cuoi` thoi
cay meeee ki~ nie^.m

co^ chu nhiem cua tui na```````````

co^ chu nhiem cua tui na```````````
nho' co^ wa

mac/////// co~ wa////////////////

mac/////// co~ wa////////////////
troi````````````````

ta`n cuoc choiiiiiiiiiiiiiii

ta`n cuoc choiiiiiiiiiiiiiii
sao mau zay!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

xem em na``````

xem em na``````
can............ ly nha

ko say ko ve````````````

ko say ko ve````````````
123 zooooooooooooooooo

tu lam` da///////////ng ki`````a

tu lam` da///////////ng ki`````a
waoooooooooooooo.............

hanh phuc wa/////////

hanh phuc wa/////////
cuoi` nua~ ki```````````a

mot vong trai dat

mot vong trai dat
lang mang wa////

hot girl 12a4

hot girl 12a4
xinh xinh thuong thuong

VIETNAM IDOL

VIETNAM IDOL
cool boy ko?

cao gheeeeeeeeee

cao gheeeeeeeeee
sok waaaaaaaaa............

ongtrum

ongtrum
coi chu`ng te' huuuuuuuuuuuuuu

first love

first love

sok boy

sok boy

wellcome Núi Bà Đen

wellcome Núi Bà Đen
we huong minh do.......!!!!!!!!!!!

Wonder Girls

Wonder Girls














Pé Dương Chi -- Sn 91 -- chuyên Nguyễn Huệ - ảnh mộc ná

Pé Dương Chi -- Sn 91 -- chuyên Nguyễn Huệ - ảnh mộc ná

Ai đây nhỉ , sao mà xinh như con gái Hàn Quốc thế này ^^ !

Ai đây nhỉ , sao mà xinh như con gái Hàn Quốc thế này ^^ !














FRIENDSHIPS

FRIENDSHIPS

I LOV3 MU

I LOV3 MU

Happy Valentine’s Day!

Happy Valentine’s Day!

hot girl

hot girl
NgHiE^n nU*o*/C NgHjE^n tHA`nH

hot%&vip

hot%&vip
lam duyen nua~ kia!!!!!!!!!!!

xinhxinh

xinhxinh
waooooooo... nhin vip wa

Nu.Ho^N bA^/t NgO*`

Nu.Ho^N bA^/t NgO*`
uoc j mjh la anh ay!

•*¤*•,.• ¤*•,¸.¸, •*¤*•,¸.MERRY CHIRSTMAS,•*¤*•,¸.¸,•*

•*¤*•,.• ¤*•,¸.¸, •*¤*•,¸.MERRY CHIRSTMAS,•*¤*•,¸.¸,•*

♥¯╬-¤¨†™•Θ↔§ (¯` —»~dE^m TrA

♥¯╬-¤¨†™•Θ↔§ (¯` —»~dE^m TrA

†† †††..... ™¶«µßµm™ ............ OnlyLove ™Þ붬ëö™..........††† ††

†† †††..... ™¶«µßµm™ ............ OnlyLove ™Þ붬ëö™..........††† ††
Laa~Ng Ma.Ng KO!!!!

ChJ. A^/y XjNh wA/

ChJ. A^/y XjNh wA/
XjNh Wa/ B`a CoN o*j

Pe' XINH

Pe' XINH
xinh che/m nguoi

Le^. Ro*J

Le^. Ro*J
Jang hồ hiểm ác anh ko sợ

~Da.j Ca ThO*`j @

~Da.j Ca ThO*`j @
nHo~ Ma` SoK Wa<_>

la^y/ thix de` nguoi`

la^y/ thix de` nguoi`
sock wa~~~~~~~~!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

da<~ng ca^p' PRO

da<~ng ca^p' PRO
vip

khieu dam wa ?

khieu dam wa ?
xau ho wa diiiiiii

con nha ai ma xjnh the?

con nha ai ma xjnh the?
waoooo>...............<

ThU* pHa'P

ThU* pHa'P

Winter nights

Winter nights

uoc j minh la anh ay

uoc j minh la anh ay
dep doi ko ?

jong minh wa di

jong minh wa di
coa' bik ai ko ?

Bảo Linh xinh đẹp nè - tặng cả nhà ảnh mới xem cho đỡ lạnh

Bảo Linh xinh đẹp nè - tặng cả nhà ảnh mới xem cho đỡ lạnh
xjnh chet nguoi`

Sweet kiss --- nụ hôn ngọt ngào ..... !

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2009

ChIa TaY


Mình chia tay nhé em! - Anh đề nghị.
- Không, em muốn mình vẫn tiếp tục làm bạn. Em... thấy nhớ anh.
- Em không thể nhớ anh vì... em không yêu anh
- Nhưng... em vẫn nhớ anh. - Cô đầy mâu thuẫn.
- Em đừng tham lam thế. Em không thể bắt anh không được quên em trong khi em đã có người khác...


Mắt cô rơm rớm còn giọng anh cay cay. Họ quen nhau, thân nhau và làm bạn đã bao lâu rồi nhỉ? Cô không nhớ nữa, 9 hay 10 năm gì đó. Thật lạ, họ đi bên nhau, tâm sự với nhau, hiểu nhau nhưng cô không yêu anh. Chỉ có anh là yêu cô, bằng tình yêu chân thành, tình cảm trừu mến.



Anh cho cô sự an tâm, chỗ dựa tinh thần mỗi khi cô cần lời khuyên, một bờ vai mỗi khi cô khóc. Thế nhưng, cô cũng không hiểu tại sao cô cứ chối bỏ, chối bỏ rằng cô yêu anh. Giờ cô có bạn trai, một người cũng quan tâm đến cô, yêu cô nhưng sau anh.

Cô không hiểu, con gái thật phức tạp, người như anh, cô không thể nào quên, lúc nào cô cũng cần anh bên cạnh. Có đôi lần anh đi xa, du học một năm, cô nhớ anh, và khóc nhiều lắm vì những khi cô cần chẳng có anh bên cạnh, chẳng ai hiểu cô. Ấy vậy mà mà cô chưa bao giờ yêu anh.

Cô cũng không hiểu được mình, không giải thích được tại sao không yêu anh. Anh cay đắng, anh cũng chẳng hiểu lý do, vì sao cô cứ luôn nhớ mình nhưng không yêu mình. Có những nỗi nhớ không phải tình yêu, có những nỗi nhớ không phải tình bạn. Giữa họ là cái gì đó cao hơn tình bạn nhưng không phải tình yêu.

Có phải người mà ta có thể tâm sự tất cả, người mà ta có thể hiểu tất cả thì không thể yêu nhau được nữa không?
Có phải tình yêu cần sự khám phá, cần một chút mới lạ và cần một hương vị khác hay không?

Cô vẫn muốn anh làm bạn với mình, vẫn muốn anh đi cạnh cô trong cuộc đời này nhưng không cho anh yêu cô. Cô biết mình tham lam nhưng cô vẫn muốn. Ừ, cô vốn tham lam. Và cái tham lam của cô làm anh đau, đau tưởng chừng như không vỡ vụn hơn được nữa.

Anh muốn đi xa, muốn quên cô nhưng anh cũng không nỡ. Anh phải đấu tranh với mình vì anh biết cô cần anh. Có những điều cô không thể tâm sự với người ấy, có những khi cô buồn và anh không nỡ. Anh quá yêu cô. Nhưng anh cũng không đủ rộng lượng để đi cạnh cuộc đời cô, anh phải quên.

Anh đau khi cô tâm sự với anh, xin anh lời khuyên về chuyện của cô và người ấy. Anh không thể tự lừa dối lòng mình, anh không thể làm một người bạn như cô muốn. Anh phải quyết định.

Chia tay em nhé!
Hãy cho anh một cơ hội để quên em.
Cho anh một cơ hội để làm lành vết thương.

Có lẽ em đã sai khi cứ dối lòng mình, tin rằng rồi anh sẽ yêu em. Còn anh, cũng không nên vì sợ em buồn, em thất vọng mà chấp nhận “thử yêu” em, để rồi cứ phải “cố gắng” quan tâm, chăm sóc như thế...


Là những lời yêu thương của “Bé ngốc” gửi đến cho “Anh” với lời nhắn: "Anh không cần phải "gồng" mình lên để "gắng yêu" em thế đâu anh à". Cùng Kênh 14 đọc, và chia sẻ với “Bé ngốc”, bạn nhé!

Chúng mình "yêu nhau" thật lạ, anh có nhớ những gì chúng mình đã nói không?

- Nếu con gái thích một người, có được tỏ tình không anh?

+ Được chứ, một cô nàng cá tính cũng rất đáng yêu đấy.

- Vậy em nói rằng, em yêu anh, thì sao?

+ Ha ha, thì em rất… đáng yêu chứ sao. Nhưng anh cũng không biết chắc tình cảm của mình thế nào nữa?

- Anh nhận lời đi, và em sẽ khiến anh yêu em bằng được, chắc chắn là như thế!

Anh lưỡng lự một lát rồi mỉm cười: “Ừ, thử xem”.

Chẳng hiểu vì sao, tận đáy lòng em lại có một sự tự tin đến mức mãnh liệt như thế. Em luôn đinh ninh rằng, anh sẽ yêu em, có thể không phải là bây giờ, nhưng sẽ vào một thời điểm nào đó, rất nhanh thôi. Thì hiện tại, anh đã yêu quý em thế rồi cơ mà. Khoảng cách để đến được tình yêu nào có quá xa xôi.

Em đã đề nghị anh: "Chúng mình “thử yêu” anh nhé, chỉ thử yêu nhau thôi, bởi, duy nhất một mình em yêu thôi mà…".



Chúng mình chỉ "thử" yêu nhau...

Và như thế em sẽ...

Em sẽ hạnh phúc vì mình được quan tâm đến anh thật nhiều. Mỗi buổi sáng, luôn có một động lực thôi thúc em dậy thật sớm, chỉ để nhắn một cái tin chúc anh những điều tốt lành. Em sẽ được đan khăn, được đi hết một buổi chiều chọn cho anh một chiếc áo thật đẹp, và sung sướng biết bao nhiêu nếu ai đó khen rằng rất hợp với anh.

Em sẽ được nấu những bữa cơm, bày lên bàn ăn nến và hoa thật lãng mạn để khiến người em yêu cảm thấy bất ngờ. Được phổng mũi khi anh khen em khéo tay, và “cố gắng” ăn hết cho em được vui.

Em sẽ được nắm lấy tay, được ôm anh thật chặt mỗi khi chúng mình đi lòng vòng quanh Hồ Tây lộng gió. Hạnh phúc trong em bình yên và ngọt ngào lắm…

Và anh…

Anh chấp nhận trò chơi “thử yêu” của em, và “chơi” cùng em một cách hoàn hảo.
Nhưng...

Anh cũng nhắn tin cho em vào mỗi buổi sáng, nhưng là sau khi nhận được sms của em. Những tin nhắn mà anh là người chủ động, thì luôn mang nội dung: “Anh xin lỗi, hôm nay anh bận không đi cùng em được”, hay hỏi han về một việc gì đó. Cũng có rất nhiều “lời có cánh” tràn ngập yêu thương, nhưng “Anh nhớ em” hay “Anh yêu em” thì không bao giờ. Và em nhận ra, chỉ là anh đang “cố gắng” mà thôi…

Anh lảng tránh trước những mơ ước của em: “Sau này, ngày nào em cũng là người nấu cơm cho anh ăn”, “Riêng sinh nhật em, hay kỉ niệm… ngày cưới thì phải đến nhà hàng đấy nhé”. Những lúc ấy, em thấy anh gật đầu. Nhưng là muốn em vui, còn ánh mắt anh lại nhìn ra một nơi khác. Có lẽ anh sợ phải nhìn thẳng vào mắt em, và khiến em biết rằng: “Anh không thể...”

Những cái nắm tay luôn là một phía. Chúng mình không nắm tay nhau, mà chỉ có em nắm tay anh mà thôi. Em hiểu anh ngại, anh sợ cái nắm tay ấy sẽ khiến bạn bè anh, hay bất kì một người quen nào đó nhìn thấy. Họ sẽ biết về “tình yêu” của chúng mình, trong khi anh thì chỉ đang “cố” để yêu em…

Đôi lúc, em chỉ muốn hét lên: “Sao anh lại làm như thế?”, “Anh không yêu, sao cố tỏ ra có tình cảm với em, sao không mắng em một trận vì cái phép thử ngu ngốc kia, để rồi từ chối thẳng thừng một câu là mọi thứ sẽ xong hết”. Thế nhưng, em không đủ dũng cảm, bởi em quá yêu anh mất rồi. Chính bản thân em cũng muốn kết thúc mọi chuyện, nhưng em sợ. Biết đâu, rồi em sẽ mất anh luôn?

Em cũng chẳng thể trách anh “giả vờ”. Em biết anh không thoải mái chút nào, cũng chẳng phải muốn đùa giỡn tình cảm của em. Tất cả những gì anh làm, cũng chỉ muốn em được vui, chỉ là để không làm em tổn thương mà thôi.

Có lẽ, cả hai chúng mình đều đã sai khi hành động như thế.

Em phải kết thúc “phép thử” này, dù cố gắng đến mấy, anh cũng không thuộc về em.

Chắc em sẽ phải đau nhiều lắm đấy…

Em vẫn sẽ yêu anh nhiều lắm đấy…

Liệu em có đủ dũng cảm để làm thế hay không

M`uA dO^nG


Mùa đông đến. Nhiệt độ bắt đầu hạ xuống... Con gái xoa hai tay vào nhau, rên rỉ: " Lạnh thế!".



Con trai khoanh tay và hơi co người lại: " Rét rồi!".

Gío mùa đông bắc luồn lách vào từng góc lớp...

Con gái thích thú khi thấy mấy sợi tóc mai trên trán mình bay bay - cảm giác mình nữ tính hẳn lên.

Con trai chống tay lên cằm, thấy có một cảm giác lạ lạ nhưng...không định hình được cụ thể là cảm giác gì!

Mưa...

Con gái tay che ô, bước đi cũng nhẹ nhàng và chậm rãi như mưa mùa đông.

Con trai tay đút túi quần, tay che đầu...bước vội.

Chóng đói...

Con gái giờ ra chơi lao xuống căng tin túm năm tụm ba ăn uống linh đình.

Con trai đá cầu và mong đến lúc...tan học.

Trời nhanh tối...

Con gái rủ nhau mấy đứa đi cùng đường cho...yên tâm.

Con trai vẫn đi về như thường ngày.

Tối học bài xong...

Con gái sắp sẵn quần áo và khăn ấm cho ngày mai đi học.

Con trai vươn vai mấy cái, thở phào nhẹ nhõm, nhảy lên giường rồi...chui ngay vào chăn.

Trước khi vào giấc nồng...

Con gái xỏ một đôi tất thật dài, cuộn mình trong một chiếc chăn thật dày, ôm một con gấu bông to bự và... vẫn thấy rét.

Con trai đắp chăn lên, thấy ấm dần và... mơ.

Mùa đông đi...

Con gái

Con trai

Đều nhớ...

tHA^'t Ti`Nh


Hôm nay giảng đường đông hơn mọi ngày nhưng uể oải . Chọn chỗ ngồi thoải mái với tiêu chuẩn : cách bục giảng mười mét theo đường chim bay (tức dãy giữa) Hân rút hai quyển tập để lên mặt bàn, giành chỗ cho Anh và Linh. Hai anh chị không biết còn phiêu diêu ở chốn nào mà hơn 1 giờ 20 vẫn chưa có mặt. Học kỳ cuối của giai đọan II nghĩa là có ai bảo Hân chỉ mới là sinh viên năm thứ nhất thì nó cũng chẳng thèm đính chính lại làm gì. Đầu năm ngóai Hân còn bỡ ngỡ bước vào giảng đường, rụt rè xin phép một kẻ vào sớm để ngồi vào bên cạnh, còn bây giờ đã có luật hản hoi : ai vào trước ngồi trước nếu có băng nhóm thì quẳng tập lên bàn xí chỗ, dù hôm ấy không ma nào đi học cũng chả ai thèm đến hỏi :

"Ngồi có được không".

Hân lơ đểnh nhìn ra cửa, nhìn lên tán phượng đang mùa trút lá xác xơ, nhìn cây bàng lá xanh giờ thành đỏ ối, nó nghĩ "sắp thoát nợ rồi". Hay thật, Anh đến vớI Linh, nó nghiễm nhiên trở thành người thừa, nó không ngờ dù chính nó phát hiện ra và góp phần làm nên thiên tình sử ấy . Nó nhớ giờ thí nghiệm, Anh vừa lắc dung dịch vừa nhìn Linh đắm đuối, còn Linh - kẻ vô tình - đang cắm cúi viết tường trình, - kẻ thứ ba - vừa sấy muối vừa quan sát; đến tận bây giờ Hân chưa thể quên ánh mắt Hân lúc đó, nó còn rùng mình huống hồ Linh không "gục ngã". "Được đó, tới luôn đi", nó thúc Linh dù nghe nhoi nhói trong lòng.

Linh là cô gái ít nói, làm điều gì cũng từ từ, chầm chậm, theo mọi người đó là tính dịu dàng riêng, Hân chỉ cảm thấy bực mình khi phải chờ Linh lẽo đẽo phía sau khi tiết học đã bắt đầu được mười phút. Trước khi Anh đến, Hân và Linh thân thiết biết bao tuy cả hai khác nhau nhiều lắm. Có lần Hân phát biểu về con trai "Tao chỉ muốn đùa". Linh lườm "Mày sẽ khổ". Nó cười ha ha còn Linh phụng phịu và im bặt. Những lúc ấy có cạy miệng Linh cũng chả thèm nói bao giờ. Anh đến với Linh, dễ dàng. Nó tế nhị, tách ra ngồi lẫn vào đám bạn mới . Đôi lúc bắt gặp tia nhìn tò mò của mọi người về phía Linh, nó thích thú nghĩ "ngạc nhiên à ?", không dưng Hân thấy tội nghiệp. Lớp Hân ít con gái nên "chuyện" của Linh không tránh khỏi, có bao chàng thất tình kiểu thất vọng bị phỗng tay trên. Còn Hân phớt lờ tất cả, nhưng nó không phải là người có máu lạnh.

Hai tuần học quân sự nó thấy mình siêng năng quá : ghi ghi chép chép, chăm chú nghe giảng, hào phóng nhìn thầy đầy hứng thú trong khi xung quanh nó không ít kẻ ngáp dài thậm chí còn ườn ra ngủ. Đơn giản nó chả còn việc gì làm ngoài bổn phận học trò, nó khác mọi người . Nếu có ai mượn vở Hân đi đâu đó, nó đồng ý liền, còn nếu thắc mắc câu này nghĩa là gì thì nó chịu . Tất nhiên Hân không mơ mộng nhưng lại mang tâm hồn của kẻ mộng du, nó lờ luôn vì biết không phải bệnh hiểm nghèo . Thầy vào, Anh và Linh cũng nối gót theo . Chúng nhìn bao quát rồi thấy Hân. Theo nguyên tắc cơ bản là muốn vào ngồi phía trong bên nhau thì Hân phải đứng dậy đi ra "Khiếp, sao chúng mày trễ nãi thế ?" Nó nhại giọng, tự nhủ "phải hỏi cho có lệ chứ chả nhẽ chấp nhận là người thừa hay sao". Tiếng Linh cười làm nó bỗng dưng ganh tỵ, có phải tính nó như vậy đâu .

Ngày cuối sinh viên đến lớp đầy đủ, cố tranh thủ xem thầy có cắt xén bớt phần lý thuyết nào không và còn để ý xem thầy nhấn mạnh vào điểm gì, hình thức câu hỏi ra sao, nếu thiếu bài thì mau mau tìm cách cho đủ. Cuối giờ ra đường photo thu nhỏ. Một nghìn lẻ một lý do để tất cả có mặt. Hương - kẻ ngủ nhiều trong lớp - cũng lững thững đi vào . Úy trời, vở hắn có chữ nào đâu từ thứ hai tuần trước. Hân cười giữa muôn ngàn tiếng ồn vì chưa ổn định. Thầy kiên nhẫn chờ năm phút xong cầm micro lên yêu cầu trật tự rồi tiếp tục bài giảng còn dở dang hôm qua . Không khí chùng xuống chỉ còn tiếng loạt soạt của giấy viết và tiếng thầy trầm, mạnh mẽ bên bục giảng. Nhiều kẻ lại không cưỡng được thói quen : ngáp dài nhưng không lăn ra ngủ vì "ngày cuối" mà. Ngủ rồi thầy dặn dò không nghe được thì sao, biết đâu thằng bạn kế bên làm phách không thèm nhắc lại nguyên văn câu nói của thầy !

Ngược đời, hôm nay Hân chỉ muốn điện bị cúp mà thôi . Nó khều vai một anh ngồi trước mặt "mượn vở", đến giờ giải lao nó gửi trả kèm theo một bông tigôn ép khô, màu hồng còn phơn phớt. "Cám ơn", anh chàng cười nhẹ không biết ý đồ của nó. Ba mươi phút "xả hơi" nó im lặng lắng nghe những câu chuyện của mọi người, cái chán chường đang len dần vào dạ.

Vào học, Hân kín đáo theo dõi người trước mặt : mở vở ra hơi giật mình với bông hoa rồi vội vàng ép sang trang vở khác, nó nghĩ : "Chắc sợ thằng bên cạnh trông thấy lại théc méc tùm lum. Khi thầy ngừng đọc và bắt đầu giảng giải, anh chà.ng lại từ từ giở ra ngắm nghía "trái tim vỡ" của T.T.K.H. Hân không biết nhỏ Linh theo dõi nãy giờ, tình cờ đang cười khoái chí, nó nhìn sang Linh, thấy nhỏ nhìn nó. Cái cười trong mắt "lại giở trò đùa nữa phải không ?". Hân thở dài tắt lịm niềm vui . Chỉ có Linh mới biết trái tim nó đã vỡ lần nào hay chưa . Dù sao buổi học cuối cũng không làm nó buồn phát khóc, và biết đâu bắt đầu có ý nghĩa với một người !?

Tan học, tiệm photo đông như kiến - đắt phải biết - Hân lẳng lặng đứng chờ nó photo giáo trình chuẩn bị thi môn cuối cùng của học kỳ IỊ Linh và Anh về trước, chúng cần gì lo lắng. Hân nghe lòng nằng nặng. Bây giờ nó tự cho phép mình nghĩ đến Bình. Giờ này Bình đang làm gì ? Có nghĩ đến nó không ? Hôm kia gặp thằng bạn cũ nói "Bình sắp đi xa". Hân lặng người thổn thức, bao nhiêu chữ nghĩa chui tọt vào lỗ hổng, nó chẳng nhớ gì dù có nhồi trước một trăm câu đáp án. Nó và Bình một trời một vực, xa nhau thì tốt hơn, Hân biết vậy nhưng trái tim luôn có lý lẽ, từ bao giờ đã gắng cái tên Bình vào nó. Hân muốn quên đi, nó cố nghĩ đến ngày mai thi quân sự, ngày mốt thi sinh và bây giờ nó phải photo tài liệu . Tiệm photo vẫn đông nghịt, tiếng máy rè rè, tiếng giấy xào xào, tiếng người cười đùa, và tiếng lòng Hân rạn nứt. Nó thích T.TK.H. lắm và nó cũng muốn trở thành thi sĩ :


"Phương chỉ là phương - phương ấy thôi
Chẳng thèm hoa cỏ biếc chân trời
Ngày xưa Hoàng Thị - còn ai nhớ ?
Một đóa đại đường xoáy lẻ loi"

Liệu bài thơ trong cặp của nó đã đủ nói lên tâm tình của nó hay chưa ? Còn thua xa T.T.K.H. là điều cầm chắc. Nó lại nghe tim mình trở mình răng rắc.
Kiên nhẫn chờ rồi cũng sẽ tới lượt mình. Nhưng Hân không muốn chờ thêm nữa . Khoảng thời gian chết ấy sẽ cuốn ý nghĩ của nó về Bình nhiều mà thôi . Tự nhiên Hân cáu kỉnh với chính mình. "Sao ngu quá vậy hử". Nó thấm thía câu chuyện "Giấc mộng kê vàng" hơn bao giờ hết. Hân dắt xe ra nhìn đám đông đang chờ đợi lần chót, nó phóng ra đường. Giờ tan sở, đường đông, ngột ngạt làm sao . Hân vội tấp vào lề tìm nơi photo khác. Nó chưa muốn về nhà. Hình như có cái chi đó rất quen thuộc vừa vụt qua mắt Hân, Hân nheo mắt rồi lặng lẽ quay đi . Bình, anh đi học sinh ngữ buổi tối ở trường Hân. Sao hôm nay Hân lại không về trước giờ anh đi học nhỉ. Ngày cuối, oan nghiệt.

"Tất cả 5 ngàn rưỡi". Móc tiền trả, Hân khẽ liếc mắt vào cái gương của chị bán nón gần bên. Một khuôn mặt hốc hác, bình thường chẳng có gì nổi bật và mái tóc ngắn hiện lên, ngông nghênh làm sao . Bỗng Hân bật cười . "Dĩ nhiên, sao Bình không nghỉ chơi với mày được". Anh chủ tiệm tưởng nó cười với mình cũng cười phân bua . "Giấy lên giá quá mà em, thông cảm nghe". Nó lắc đầu giũ bỏ mọi suy tư vội vã đi về. Sẽ lại có một đêm ray rứt và mệt mỏi . Nó thấy lười kinh khủng "Đừng bao giờ để mình tụt lại phía sau . Ai nói thế nhỉ ? Câu nói vang vang trong đầu, à, Hân có muốn nhớ đến Bình đâu .

Ngày họp mặt hai đứa lặng lẽ bắt tay nhau . Bình nói mở ra một kỷ nguyên mới, còn Hân cười "huề" mà nghe trống rỗng. Ngày đó Hân không cho mình được khóc. Lớp vui nên không ai phát hiện ra điều khác thường ở Hân. Riêng Bình, đôi mắt lẩn tránh mỗi khi Hân cố tình tìm kiếm. Không còn ngọn lửa trong đó, chỉ còn sợi khói mỏng manh. Múi bưởi Linh đưa, Hân ăn mà lạt thếch, nó lấp liếm bằng cách rất trẻ con : phun phì phì "không nhai nữa".

* * *
Hân đưa tay vuốt nhẹ chùm dạ lý hương, vài chiếc chuông nhỏ xanh giật mình rơi vãi . Sương đang xuống, gió đêm nhè nhẹ lành lạnh quyện mùi hương. Hân trải lòng mình ra với hoa cùng lá, đầu óc nó thanh thản lạ lùng, hết ưu tư, hết giễu cợt. Nó dẹp bỏ cái nhìn méo mó và hài hước với mọi người và mọi sự việc. Nó muốn ôm cả vũ trụ vào lòng, Hân yêu cuộc sống biết bao nhiêu .
Hít thật sâu hương hoa kín đáo, chợt Hân giật mình nghĩ đến loài rắn lục thường ở nhờ vào loại hoa cây xanh lá um tùm như thế này để bắt sâu bọ. Hân rụt tay về và vô tình một giọt sương đọng lại trên ngón tay .

Hân thè lưỡi ra liếm lấy rồi cắn nhẹ ngón tay, nghĩ bụng "rắn có cắn cũng đau đến thế là cùng".

Hân quay vào nhà tiếp tục học bài của ngày cuối còn đang bỏ ngỏ. Không ai thấy nét mặt nó còn phảng phất nụ cười, trừ con thạch sùng trên vách.

Người theo dõi

Ảnh đẹp về ngày lễ Giáng Sinh nè .... !

Ảnh đẹp về ngày lễ Giáng Sinh nè .... !

Kẹo tình yêu ---- Candy love ....!

Kẹo tình yêu ---- Candy love ....!

Kẹo tình yêu ---- Candy love ....!

Kẹo tình yêu ---- Candy love ....!
NgOt. NgA`o

Ca<.P dO^j Ho`An Ha~O

Ca<.P dO^j Ho`An Ha~O
anH uj eM

jo hoc anh van ,ngoan lam do,~~~~~~~~~____~~~~~~~~~~

jo hoc anh van ,ngoan lam do,~~~~~~~~~____~~~~~~~~~~
cham chi ko za!

gJa dJn`H C08CT2

gJa dJn`H C08CT2
wa^.y k na`

NgA^y ThO* wA' ~~

NgA^y ThO* wA' ~~
Ba.N tHa^N

vip pro ko na`.tu* tu*.`~

vip pro ko na`.tu* tu*.`~
BA.n Tha^n

Ca^`U vO`nG tJnH Ye^U

Ca^`U vO`nG tJnH Ye^U

NGot Ng`Ao

NGot Ng`Ao

GjA'Ng SjNh

GjA'Ng SjNh

»»»—†¶-¶øªñ§.†ö¢. £µª.¶¯¥ñh †—«««

»»»—†¶-¶øªñ§.†ö¢. £µª.¶¯¥ñh †—«««
۞۩۞♥♥ LOVE ♥♥۞۩۞

ஜ๑¤ºღ•™Tj`Nh Ye^U ™•ღ°¤๑ஜ

VaLEnTiNe

VaLEnTiNe
tinh yeu a danh cho e la mai mmai

AnH Ye^U eM

ThJE^n sU*